Như Ý và nụ cười rạng rỡ khi mới đặt chân về đến sân Bay Tân Sơn Nhất. |
Dòng sự kiện SEA Games 28
Trong số các nhà vô địch tại SEA Games 28, có lẽ Nguyễn Thị Như Ý, chủ nhân của chiếc HCV Judo (hạng cân dưới 78kg) là trường hợp đặc biệt nhất. Sau khi giành chiến thắng bằng điểm ippon (tuyệt đối) trước đương kim vô địch người Myanmar, cô gái của “Thành phố hoa Sa Đéc” đã bị đo ván ngay trên quê nhà… bởi đòn “hiểm” từ truyền thông.
Vừa vô địch đã bị “đo ván”
Ngay sau khi cô gái Đồng Tháp xuất sắc hạ đối thủ kỳ cựu Aung Aye Aye bước lên ngôi vô địch, tôi tìm cách liên lạc, nhưng số điện thoại thường dùng của Như Ý đã ngưng hoạt động. Sau nhiều lần liên hệ với nhiều thành viên trong ban huấn luyện và đồng đội Judo của nhà vô địch nhưng cũng chỉ nhận được sự từ chối khéo: Như Ý cần nghỉ ngơi…, tôi đánh liều nhờ anh Bùi Hồng, Giám đốc Đài PTTH Đồng Tháp ra tay trợ giúp.
Rồi sau nhiều kết nối “quanh co”, cuối cùng phải sử dụng đến “tuyệt chiêu” nhờ ông Nguyễn Văn Thức (ấp Phú An, xã Tân Phú Đông, Sa Đéc) cha của Như Ý, điện thoại ra lệnh: “Chở cháu ngoại về cho cha thăm!” Như Ý mới rời khỏi nhà chồng (ấp Phú Thành, Tân Phú Đông) về nhà cha mẹ ruột.
Trước áp lực của người cha, Như Ý đành miễn cưỡng tiếp và tôi may mắn trở thành nhà báo “quốc nội” đầu tiên được nhà vô địch tiếp xúc sau khi đăng quang.
Gương mặt lạnh lùng, đôi mắt thăm dò... của Như Ý khi bị nhà báo tiếp cận. |
Trước mắt tôi là một Như Ý với gương mặt căng thẳng, đôi mắt dò xét pha lẫn chút... bực bội. Đặc biệt là lối nói chuyện băng giá hơn cả sự lạnh lùng của gương mặt: “Có gì không anh, nếu hỏi “chuyện cũ” thì tha cho em đi. Mấy hôm nay gia đình em mệt mỏi với báo lắm rồi. Em phải bỏ sim điện thoại và căn dặn bạn bè đồng nghiệp đừng chỉ dẫn nhà báo đến gặp em.”
Một VĐV vô địch cấp khu vực, mang danh dự về cho Tổ quốc lại phải như thế này ư? Dù đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý để đối mặt với những tình huống xấu nhất, nhưng tôi vẫn không sao tránh được cảm giác xấu hổ trước nỗi buồn đang đè nặng lên gia đình của nhà vô địch Đông Nam Á. Điều gì đã khiến cô gái quê chân chất thường ngày trở nên “mạnh mẽ” và nhà vô địch yếu đuối đến vậy?
Yêu nhau như thế bằng mười ghét nhau?
Nhờ sự kết nối nhiệt tình của lãnh đạo Công đoàn Viên chức Đồng Tháp, chúng tôi được nhiều cán bộ trong bộ môn Judo của tỉnh Đồng Tháp đồng ý tổ chức buổi cà phê với Như Ý vào ngày hôm sau với điều kiện… giả bộ như tình cờ gặp. Và nhất là tuyệt đối không được trực tiếp quay phim, chụp ảnh…
Trong quán cà phê quen thuộc của những người bạn Judo giữa lòng TP.Sa Đéc, có lẽ quá vui vẻ với bạn bè, đồng đội cũ sau nửa năm xa cách, Như Ý vui vẻ, chan hòa… đến mức không phòng thủ kín kẽ với tôi như ngày hôm trước. Sau những giờ thư thái, tôi dần bắt chuyện và đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác bởi sự “tréo ngoe” giữa thông tin báo chí và sự thật liên quan đến cá nhân và gia đình của Như Ý.
Có lẽ xuất phát từ chỗ quá yêu quý thành tích của nhà vô địch xuất thân từ xứ bưng biền này nên nhiều bài báo đã khắc họa nhiều chi tiết, tình tiết sống động và cảm động để… xin nước mắt độc giả. Thế là hàng loạt những câu chuyện đời tư của nhà vô địch được “bới” lên. Thậm chí để tăng tính thuyết phục của độc giả, có báo còn thể hiện như chính Như Ý đã kể câu chuyện ấy.
Thậm chí là buồn mênh mang. |
Như Ý khẳng định, chuyện đời tư của em có buồn, có vui và cũng như nhiều người em luôn muốn chôn kín vào lòng những điều kém vui, nhất là trong lúc này, thế nhưng người ta lại bới lên và nhiều chuyện lại đi quá sự thật…
Theo Như Ý, sau khi lãnh HCV, ngày 9.6 em cùng đội Judo Việt Nam về nước và đến nửa đêm ngày hôm đó mới về đến nhà và tuyệt đối không tiếp xúc với bất cứ nhà báo nào. Tuy nhiên với tất cả sự cẩn trọng, tôi hỏi thêm: Liệu Như ý có kể chuyện này với nhà báo nào ở Singapore? “Không đâu,” giọng nhà vô địch quả quyết: “Do bị sốc thời tiết, trước thời gian đấu em bị chảy nước mũi nhiều nên sau khi đấu xong trận là ban huấn luyện buộc em nghỉ ngơi tuyệt đối.”
Thậm chí, theo Như ý có nhiều chuyện được “hư cấu” đến mức có khả năng ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Bởi trong gần nửa năm tập trung luyện tập cho SEA Games 28, chồng của nữ võ sĩ Judo này ở nhà trông cậu nhóc hơn 3 tuổi, nhưng không ít báo lại viết: Gởi con cho nội trông coi. “Đến giờ chồng em chưa biết thông tin này, nhưng khi biết được, chắc em phải giải thích nhiều lắm…” Như Ý âu lo.
Tuy nhiên điều khiến Như Ý đau lòng nhất là việc nhiều báo đã khai thác thông tin “trên trời rớt xuống”: Thi đấu chỉ để “mong có HCV lấy tiền mua sữa cho con”. “Đó là thông tin sai sự thật đến hai lần”, Như Ý khẳng định: “Thứ nhất em chưa bao giờ phát biểu như vậy vì điều này chỉ làm hạ thấp lý tưởng thi đấu của VĐV đại diện quốc gia. Còn sự thật thứ 2 là từ nhỏ đến giờ “cu Minh” nhà em chưa từng chịu uống sữa.” Theo Như Ý, sự thật là gia đình có khó khăn, cũng rất cần sự quan tâm, giúp đỡ của xã hội để có điều kiện học tập, trở thành HLV khi nghỉ thi đấu. Nhưng nếu nói “quá lời” dễ dẫn đến tác dụng ngược…
Nhắc lại chuyện xưa của người đã mang vinh quang về cho đất nước với mong muốn lôi kéo độc giả chung tay chia sẻ về vật chất… là cần thiết, nhưng nếu những chuyện đó có thể làm tổn thương đến tinh thần của cá nhân và gia đình họ. Yêu như thế bằng mười ghét nhau?