Theo thống kê, trong cả 4 lần lọt đến trận chung kết của đấu trường Davis Cup, Argentina cả 4 lần đều phải nhận chung một kết cục: thất bại. Giờ đây khi trước mắt là trận chung kết thứ năm, các thành viên của đội tuyển đến từ Nam Mỹ đang nô nức và hiểu rõ cơ hội lịch sử để "phá dớp" đang đến rất gần với họ.
Chính vì chưa từng một lần vô địch Davis Cup nên Argentina thường được gọi nôm na là “nhà Vua không ngai”. Với làng quần vợt Argentina, vốn sản sinh ra rất nhiều tài năng, như “đại tiền bối Guillermo Vilas (từng thắng 4 danh hiệu Grand Slam), như là Nalbandian, việc họ chưa từng đăng quang ngôi vô địch Davis Cup, dù đã có 4 lần đến thật gần, điều đó chẳng khác nào bi kịch.
Cách đây 25 năm, Argentina từng có trong đội hình những ngôi sao như Jose Luis Clerc, Eduardo Bengoechea và đặc biệt là Vilas đã chơi rất hay ở vòng bảng. Tuy nhiên khi vào chung kết gặp Mỹ, các chàng trai Nam Mỹ đã không thể làm nên lịch sử và sớm nhận thất bại chóng vánh với tỷ số chung cuộc 1-3.
Năm 2006 khi có trong tay thủ lĩnh Nalbandian, tuyển Argentina xuất sắc tìm đường quay trở lại trận đấu chung kết Davis Cup sau 25 năm chờ đợi bằng những thắng lợi giòn giã ở các vòng ngoại. Tuy nhiên đối thủ của họ khi đó là một tuyển Nga rất đồng đều, Marat Safin vẫn còn đó, bên cạnh Dmitry Tursunov và Nikolay Davydenko đang từng bước trưởng thành. Quá đơn độc trong đội hình, Nalbandian chỉ giành được 2 chiến thắng và kết cuộc là tuyển Argentina thất thủ với tỷ số sát sao là 2-3.
Năm 2008 cánh cửa lịch sử một lần nữa trước mắt Argentina nhưng lần này họ thua Tây Ban Nha với cách biệt 1-3, tan mộng vô địch Davis Cup. Như thể trêu người, gần 1 năm sau, Del Potro giành Grand Slam đầu tay ở US Open, danh hiệu mà chưa bao giờ Nalbandian từng giành được, dù anh là tay vợt duy nhất ở thời điểm đó “dám thắng” cả Roger Federer lẫn Rafael Nadal trong cùng một giải đấu.
Theo thống kê, tong lịch sử phát triển 116 năm của Davis Cup, chưa có đội tuyển nào lọt đến nhiều trận chung kết như tuyển Argentina mà vẫn không đăng quang. Năm nay, cũng như hồi 5 năm về trước, họ vẫn bị đánh giá là cửa dưới, so với tuyển Croatia mạnh hơn hẳn vì có Marin Cilic (hạng 7 thế giới), “Vua giao bóng” Ivo Karlovic (hạng 20 thế giới) và Borna Coric (hạng 48 thế giới, một trong những đại biểu ưu tú nhất của “nhóm thế hệ kế tiếp”). Tuy vậy, Del Potro (hiện xếp hạng 38 thế giới) đang hồi sinh mãnh liệt và đang rất muốn đưa các đồng đội của mình vượt qua lời nguyền, lần đầu tiên sau 4 trận chung kết.